Con sinh ra, trong những ngày khó khổ
Gia cảnh nghèo, cơm chẳng đủ no thân
Tình cảnh chung bao cơ cực nợ nần
Làm sao thoát vì con đâu được chọn.
Quanh nhà con cũng chẳng ai hơn được
Bóng đèn tròn là mơ ước cao sang
Được bữa cơm phải vay mượn khắp làng
Nhưng ai cũng giúp nhau vì chung cảnh.
Thuở còn bé thèm bánh bao trứng cút
Mơ nắm xôi bà lão bán bên đường
Nhưng mỗi ngày cơm độn với nước tương
Thì mơ ước vẫn chỉ là mơ ước.
Con lớn lên đã quen rồi gian khó
Mưa dột nhà, bếp ngập cảnh đìu hiu
Bữa cơm chiều trong bóng tối cô liu
Trời sấm chớp, mẹ cha chưa về kịp.
Con thương mẹ, người dành từng giọt máu
Bán lấy tiền nuôi con dại lớn khôn
Chịu cơ hàn, nhường phần tốt cho con
Mẹ uống cạn tủi hờn và đau khổ.
Con thương cha, người đàn ông lam lũ
Sáng đi làm nhưng bụng chẳng được no
Vậy mà cha vẫn chưa tiếng kêu than
Dành tất cả cho con niềm vui sướng.
Những biến cố cứ trôi qua như thế
Hết mùa mưa, mùa nắng đã bao lần
Ngày qua ngày, đàn con dại lớn lên
Tóc cha mẹ càng thêm nhiều sợi bạc.
Rồi cuộc sống cũng dần dần thay đổi
Cơm đủ ăn và cuộc sống ấm êm
Chẳng còn lo chạy từng bữa đỡ lòng
Nhà sạch sẽ, trong ngoài đều tươm tất.
Riêng phần con trong tâm luôn thao thức
Thích lặng yên, hay trầm mặc suy tư
Chẳng ham vui cũng chẳng thích tranh giành
Danh và lợi dường như con không nghĩ.
Bình minh sớm con đã thường tỉnh giấc
Nhìn quanh nhà ai cũng ngủ giấc say
Nhưng hình hài chẳng phải giống thường ngày
Chợt bừng sáng, tâm con thêm trĩu nặng.
Nghèo cũng chết, giàu cũng đâu thoát được
Mãi hơn thua rồi ta sẽ về đâu?
Con nhớ lời “nghiệp dẫn trong luân hồi”
Dòng chữ ấy khiến con thêm quyết chí.
Ngày con đi, mưa Sài gòn nặng hạt
Mẹ nơi xa, heo hút chốn mây ngàn
Được đôi lần gặp mẹ vội trong mơ
Chia tay mẹ, chưa trọn câu từ biệt.
Cha vẫn vậy, vầng trán đầy suy nghĩ
Thương các em, khoé mắt cứ cay cay
Nhưng duyên trần thôi đành hết từ đây
Gạt nước mắt, cắt lìa dây quyến thuộc.
Theo gót Thầy, dưỡng nuôi Giới- Định – Tuệ
Khai lối mê, xoá sạch vết trầm luân
Ngày lẫn đêm con tha thiết nguyện cầu
Cha mẹ được quay về nương Tam Bảo.
Mười tám năm xa vòng tay cha mẹ
Con chưa hề thấy vất vả âu lo
Thầm cảm ơn đức cao cả Tổ, Thầy
Ơn sinh dưỡng, từ mồ hôi, giọt máu.
Tiết Vu Lan học đòi gương hiếu hạnh
Đức Mục Liên Tôn giả đại từ bi
Chứng tâm con mong Tam Bảo hộ trì
Cha mẹ được an vui trong ánh Đạo.
                                                                                              Tác giả: Vô Trí
z2049041254739 0dbe05cc4be1d610b78b4c4051f7ed64

TIN MỚI ĐƯA

Để lại một bình luận