GÓC THỜI GIAN
Chùa cũ,
Tường rêu,
Áo thời gian sớm chiều khắc khoải…
Đưa ai về Nguồn cội mấy ngàn năm…
Quê nghèo,
Xa xăm,
Ngát cánh đồng thơm mùa lúa mới
Đợi chờ…
Bữa cơm chiều nhà ai…
Bong bong,
Bong bong,
Tiếng chuông chùa hoàng hôn trôi nhẹ
Nhắn ai…
Mục đồng gọi trâu về…
Bước đi,
Lướt qua,
Ngôi cổ tự lớp lớp tiền nhân
Còn chăng…
Bóng tượng mờ hương khói…
Nhớ ai,
Thương ai,
Giọt nắng cuối ngày rơi trong vắt
Nặng lòng…
Nền gạch cũng lặng im…
Đi đâu,
Về đâu,
Cõi trần gian mộng mị điên cuồng
Vương vấn…
Chút nguyện cầu nhân thế…
(Vô Trí)