Lui về góc vắng rừng sâu
Buông trôi thế sự, không cầu lợi danh
Đêm khuya, tiếng võng sang canh
Trở mình ngoảnh lại cũng đành thế thôi…
Thở đi con…để niềm đau buông trôi!
 
z2112917753176 f8f7da025abb506ee6fe31a92eb54825
 
Chạy trốn vô thường là điều không nên, vì vô thường trong từng sát na. Thuốc uống chỉ chữa nhất thời. Niềm vui, thanh thản là kháng thể duy nhất chống lại vô thường. Nhưng học cách tiếp nhận và hài hoà chung sống với bệnh tật mới làm vô thường khiếp sợ.
Nhắm mắt…nghĩ vô thường mà cười…
Tác giả: Vô Trí
 

TIN MỚI ĐƯA

Để lại một bình luận