Thương ghét làm chi, một hơi thở âm dương cách biệt
Giàu nghèo đến mấy, bỏ thân này mang được gì đâu
Thân tâm giả hợp, cảnh vô thường mấy ai thấu tỏ
Luân hồi lưu chuyển, hết thân này nhận thân khác, biết đâu là “nhận oán làm thân”
Sao chần chừ chưa bỏ, hẳn đợi trút hơi tàn mới chịu buông ư?
Gánh nặng cuộc đời “tham, si, ái” chưa hồi kết thúc, nếu biết buông…an lạc hiện tiền
Ảo ảnh hư danh, bóng nước kim tiền chẳng phải thật nhưng khiến người vào ra tù tội
Vậy muốn thân an tâm tịnh, chọn “ít muốn biết đủ” làm tư lương
Muốn bớt khổ thêm vui, xin nhớ lấy thương yêu làm lẽ sống
Được thân người là quý, càng quý hơn nếu làm chủ chính mình
Vô Trí – Tâm Hoà